Tự do không phải là một loại quyền được trao tặng bởi bất kỳ ai, bất kỳ lực lượng nào – mà là tài sản tự nhiên và thiêng liêng của con người.
Điều này có nghĩa: tự do không phải là không gian cho phép, không một nhà nước nào có quyền ban phát tự do cho con người.
Nói cách khác, con người cần thoát khỏi trạng thái thụ động – không nhận thức tự do như một sự nhân nhượng từ bề trên đối với kẻ dưới.
Tự do không ở bên ngoài cuộc sống. Tự do thuộc về con người, gắn liền với thân phận người – với tất cả hình hài cụ thể của nó.
Tự do là nhà ở, là đường đi, là bãi cỏ rộng mênh mông, là thức ăn, là nước uống, là sự học, là tiếng nói, là mơ ước.
Tự do là tất cả những gì liên quan đến đời sống con người – cả vật chất lẫn tinh thần.
Tự do muôn hình muôn vẻ và thiêng liêng đến mức không một định kiến nào có thể trói buộc được nó.
Hễ bị kìm kẹp bởi định kiến, là con người đánh mất tự do.
Tự do là thứ mà trí tưởng tượng luôn vươn tới – vì nơi nào trí tưởng tượng dừng lại, nơi đó tự do bị bóp nghẹt.
Tự do không chỉ là một quyền năng – mà còn là biểu hiện của sự tôn trọng, lòng nhân đạo, tinh thần từ bi và bác ái.
Ở đâu có sự tôn trọng phẩm giá con người – ở đó có tự do.
Ở đâu có lòng từ bi xóa bỏ bạo lực – ở đó có tự do.
Ở đâu có bác ái vượt qua phân biệt – ở đó có tự do đích thực.
Tự do là một không gian sống dành cho mỗi cá nhân, nơi mọi người đều có quyền làm chủ chính mình, khai thác khả năng của mình và quan trọng hơn hết: lan tỏa không gian ấy đến người khác.
Bởi tự do không chỉ là của riêng mình – tự do là một giá trị được nhân lên khi được sẻ chia.
Những cảm giác của tự do
+ Tình yêu tự do
+ Tâm hồn và lẽ phải
+ Cảm hứng và sáng tạo
+ Danh dự
+ Hạnh phúc